Thứ Sáu, 6 tháng 4, 2012

Vẩn vơ ngơ ngẩn



Tháng 4 về:

Sáng đến cơ quan, sau vài tiếng giải quyết xong công việc, đứng dậy vươn vai làm vài động tác thể dục. Bất chợt nhìn ra ngoài cửa sổ, ánh nắng vàng ấm áp xuyên qua khung  cửa từ lúc nào không hay. Tôi tiến lại gần, mở toang cánh cửa kính ra. Ôi! Một bầu không khí dễ chịu ùa vào tạo cho mình cảm giác nâng nâng. Bỗng dưng nhận ra rằng: Mùa đông lạnh lẽo đã đi qua, mùa xuân ấm áp cũng đi qua, khoảnh khắc giao mùa đang chờ đón Hạ.. giật mình…THÁNG 4 về…
Bầu trời đang dần trở nên trong vắt,  xa xa chỉ còn lại một vài đám mây nặng chĩu trở đầy hơi nước của tiết trời Xuân còn vương vấn lại.
Ngoài kia ! Bằng lăng tím, Phượng vĩ , Điệp vàng ….đang e ấp những tán lá non, những nụ hoa bé xíu chuẩn bị đua nhau khoe sắc khi Hạ về.
Cảm ơn đất trời, cảm ơn khoảnh khắc giao mùa đã cho tôi những giây phút xao xuyến bâng khuâng.

4 nhận xét:

  1. Giây phút bâng khuâng, lãng mạn, mơ mộng trong cuộc sống công nghiệp thiếu thốn một cách kỳ lạ.

    Nhiều khi, có người cho mình là dở hơi khi bất chợt mỉm cười với ai đó.

    Cảm ơn Hà, bài viết khiến mình thư thái, quên đi một chút những bề bộn hàng ngày trong tình yêu cuộc sống.

    Trả lờiXóa
  2. Nghiện đọc blog của lớp mất rồi. Mỗi khi đầu óc quay cuồng, vào trang blog, đọc những cảm xúc của các bạn, thấy tâm hồn mình thư thái hơn, nhẹ nhàng hơn...

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Đúng là bạn Ngọc Anh. Nghiện rồi à, đã phê chưa? Đề nghị bạn ngrubyha blog nhiều nữa nhe, cho bạn NA phê " lòi" ra.
      hihihi

      Xóa
  3. Các bạn sướng thật,các bạn cảm nhận rất rõ khoảnh khắc giao thoa của đất trời với sự lãng mạn của bằng lăng tím,với e ấp của điệp vàng, với tinh tế của hoa Sưa.Còn chúng tớ chỉ một màu lửa của hoa Phượng Vỹ

    Trả lờiXóa

Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.