Thứ Sáu, 29 tháng 6, 2012

CUỘC SỐNG

Sưu tầm từ Internet

CUỘC SỐNG


Ngày xưa có đôi vợ chồng nọ có một cậu con trai 12 tuổi và một con lừa nhỏ.

Một hôm họ quyết định đi chu du thiên hạ để xem nhân tình thế thái.

Khi đi qua một làng đầu tiên họ nghe thấy những người ở đây thì thầm: "Xem thằng bé trên lưng lừa kìa, đúng là thứ không được dạy bảo đến nơi đến chốn... Ai lại ngồi thế khi cha mẹ phải đi bộ bên cạnh."
Nghe vậy người vợ liền nói với chồng: "Không thể để họ nói xấu về con mình như vậy được".
Người chồng bèn nhấc cậu bé xuống và nhảy lên lưng lừa ngồi.

Khi qua xóm thứ hai họ lại nghe mọi người ở đây xì xầm: "Xem kìa, thằng chồng kia quả là không biết xấu hổ, khỏe mạnh thế mà lại ngồi trên lưng lừa để vợ và con đi bộ."
Anh chồng liền nhảy xuống khỏi lưng lừa và để chị vợ ngồi lên. Hai cha con đi bên cạnh.

Qua xóm thứ ba họ lại nghe thấy người ta xì xầm: "Tội nghiệp anh chồng, làm lụng vất vả cả ngày kiếm cơm áo về cho gia đình lại phải đi bộ còn xem con vợ kìa. Cả thằng con nữa đúng là vô phúc mới có được bà mẹ như vậy."
Nghe vậy cả ba quyết định tất cả cùng ngồi lên lưng lừa rồi đi tiếp.

Khi đi qua một xóm nữa họ nghe thấy mọi người nói với nhau: "Đúng là lũ vô cảm, độc ác chẳng khác thú vật. Ba người ngồi trên lưng con vật nhỏ nhắn thế kia thì nó gẫy lưng mất chứ."
Nghe vậy ba người liền tụt khỏi lưng lừa và đi bên cạnh con vật.

Đến xóm tiếp theo, mọi người cảm thấy không thể tin vào tai mình nữa khi nghe thấy dân ở đây cười nhạo báng: "Nhìn kìa, đúng là lũ ngu. Cả ba lết thết đi bộ trong khi con lừa chẳng có gì trên lưng."


----


HAI CON ẾCH




Một đàn ếch đi qua khu rừng nhỏ, bỗng nhiên hai con bị rơi xuống hố.
Những con ếch còn lại xúm quanh hố với ý định giúp 2 con bị rơi. Nhưng thấy rằng cái hố quá sâu, chúng bảo với hai con ếch rằng chúng không có hi vọng lên được và sẽ chết thôi...

Hai con ếch kia vẫn cố hết sức có thể để nhảy ra khỏi cái hố. Lũ ếch ở trên thì vẫn cứ bảo chúng đừng cố sức, tốt hơn là ngồi ở dưới chờ chết, để khỏi tự làm đau bản thân.
Sau nhiều lần cố gắng, cuối cùng một con ếch đã nản chí và nghe theo đồng loại; nó nhảy lên, thả mình rơi xuống và chết.

Còn con ếch kia vẫn tiếp tục cố gắng nhảy ra ngoài. Lũ ếch ở trên không ngừng la hét bảo con ếch dừng lại.
Nhưng đồng loại phía trên càng gào thét thì nó càng nhảy mạnh hơn. Cuối cùng nó nhảy được ra khỏi hố.

Khi lên được bên trên, nó nói với đồng loại: Mặc dù tai nó bị điếc, không nghe được. Nhưng nó rất cảm ơn những lời động viên cổ vũ đã giúp nó nỗ lực tự cứu bản thân mình.

(ST)
.

4 nhận xét:

  1. Ý nghĩa quá.
    Thật vậy, không nên sống vừa miệng thiên hạ.
    Xem xong, tôi lại nhớ đến mấy câu danh ngôn các ông bà 12a12 rút ra từ lần trước trong câu chuyện nào đó: "Thằng ị lên đầu mình không hẳn là kẻ thù của mình, thằng kéo mình ra khỏi đống kứt chưa chắc đã là bạn mình,..."

    Trả lờiXóa
  2. Mình rất thích nội dung hai câu chuyện và tâm đắc với nhận xét của Hùng song để sống được như vậy trong một tập thể mà phái đẹp chiếm 97% thì quả thật là khó. Nhiều lúc đau đầu mà không biết làm thế nào, đành áp dụng chính sách “MACKENO”. Các bạn khác có bí quyết gì không? Chia sẻ cùng nhau đi!

    Trả lờiXóa
  3. Cá nhân tôi luôn nghĩ rằng thực ra thiên hạ chẳng thể sống cuộc sống của mình được và họ cũng chẳng thể hiểu chuyện của mình bằng chính mình. Vì vậy mình hãy sống và ứng xử theo đúng như cách thức mà mình cảm thấy đúng thoải mái nhất, miễn không làm những gì sai trái là được. Trong mọi việc, tôi luôn chọn cách thức thẳng thắn và chân thành, dám đối mặt (có lẽ do bản tính của người Hải Phòng chăng?) Có thể không phải lúc nào cũng làm happy hết mọi người nhưng bản thân mình luôn thấy nhẹ nhàng, không phải dằn vặt. Tôi cũng thích những người xung quanh tôi như vậy. "Từ trái tim mới đến được trái tim" chứ. Tôi thích blog này của lớp vì tôi luôn cảm nhận được sự trong trẻo của nó và thấy các bạn mình luôn tích cực sống tốt, có tấm lòng.

    Trả lờiXóa
  4. Mình rất đồng ý với quan điểm của 12a12. Mình cũng có cách cư xử giống bạn đấy. Nhưng hình như xã hội bây giờ không phải ai cũng thích sự thẳng thắn, thật khó đối với người làm dâu trăm họ như mình. Tuy nhiên không thể làm khác được, tính mình thế rồi. Mình cứ làm và giải quyết công việc sao cho đúng với trách nhiệm và lương tâm mình thôi.

    Trả lờiXóa

Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.