Tự dưng Chủ nhật tuần trước mẹ tôi về Vũng tàu lên đưa tôi một cuốn sổ, nói là trong đống sách cũ mang từ Hải Phòng vào. Đó cuốn sổ lưu niệm của tôi từ thời còn đang học đại học, tiếp nối từ hồi năm cấp ba. Đọc lại thấy rất ngộ nghĩnh, tôi còn thấy kinh ngạc về chính mình ngày xưa nữa: chữ viết thì tròn cồ cộ như trứng gà, sổ thì vẽ vời hoa lá đủ thứ (vẽ tay hẳn hoi nhé..tuy nhiên không tô màu) thậm chí còn vẽ cả đôi chim bồ câu chíp mỏ vào nhau nữa dưới có chùm nơ, trông y chang như đám cưới vậy. Trong sổ chép rất nhiều thơ. bài hát cộng những danh ngôn tục ngữ, một vài dòng lưu niệm về mùa hè, về sự chia tay, về ngày đầu làm sinh viên ..đủ thứ hầm bà lằng. Chữ thì lúc viết mực tím, lúc viết mực xanh, lúc viết mực đen. Trang đầu còn viết minh họa bằng mấy câu thơ, giờ đọc lại chẳng hiểu tại sao mình chép kiểu như :
"Lòng anh là một cơn mưa lũ
Bắt gặp lòng em là lá khoai
Mưa lũ tha hồ rơi giọt ngọc
Lá xanh không ướt đến da ngoài"
(Hic, giờ không hiểu là chép ở đâu nữa?? Và trong hoàn cảnh nào nữa??)
(Định scan post lên đây, giống bạn An, nhưng sợ quê nên thôi vậy. Cái gì bí mật mới còn là của riêng mình)
Thoạt tiên thấy vừa sến vừa trẻ con. Nhưng đọc kỹ lại thấy có rất nhiều thứ hay ho, thấy tuổi trẻ trong trẻo. mơ mộng và lãng mạn. Thế mà đôi khi nhớ lại ngày xưa, ký ức của tôi luôn thấy tôi rất trẻ con, xấu xí và nông nổi, y như vịt vậy.. Tóm lại là chẳng có gì hay ho. Tuy nhiên,có những thứ mình đã chép mà quên bẵng đi mất giờ đọc lại vẫn thấy rất sâu sắc và thấy vẫn rất ý nghĩa.
Tôi post tặng các bạn một bài nhé, nhân lúc hứng khởi. Bài này tôi còn cẩn thận ghi chú là chép báo HHT năm 1993 - tức năm đầu học Đại học (Ặc, xa xôi ghê không?)
LỜI KHUYÊN CỦA NGƯỜI CHA
Mỗi ngày hãy nhớ khen
tặng vài ba người
Mỗi năm ít nhất một lần con hãy chờ xem mặt trời mọc
Nhìn thẳng vào mắt mọi người
Nói lời “cám ơn” càng nhiều càng tốt
Đối xử với mọi người như con muốn được họ đối xử như thế
Kết thêm những người bạn mới nhưng trân trọng những người bạn
cũ
Hãy giữ kỹ những điều bí mật
Dám chịu nhận những lầm lẫn của mình
Con hãy can đảm. Nếu tự con không được can đảm lắm thì cũng
phải tỏ ra can đảm. Người ta không phân biệt được những người can đảm và những
người tỏ ra can đảm
Con phải dành thời giờ và tiền bạc làm việc thiện trong cộng
đồng của con
Đừng bao giờ lường gạt một ai
Học cách lắng nghe. Cơ hội nhiều khi gõ cửa nhà con rất khẽ
Đừng bao giờ mất hy vọng, nhiều người sống chỉ nhờ hy vọng
đấy con ạ
Con đừng cầu mong của cải, mà phải cầu mong sự khôn ngoan.
Hiểu biết và lòng can đảm
Đừng bao giờ hành động khi con đang giận dữ
Con phải giữ tư thế đàng hoàng. Muốn đến nơi nào đó phải có
mục đích và sự tự tin rồi hẵng đến
Đừng bao giờ ngồi lê đôi mách
Cẩn thận với những kẻ nào mà họ không còn gì để mất
Khi gặp một nhiệm vụ khó khăn, con hãy hành động như không
thể nào thất bại
Đừng giao du quá rộng. Phải biết trả lời “Không” một cách
dứt khoát và lễ phép
Đừng bao giờ mong đợi cuộc đời đối xử sòng phẳng với con.
Đừng đánh giá thấp sức mạnh của sự tha thứ
Con hãy mạnh dạn trong cuộc sống
Khi nhìn lại những quãng đời đã qua. Hãy tiếc những điều
chưa làm được chứ đừng tiếc những điều đã làm xong.
Đừng quan tâm đến bè nhóm. Những ý tưởng mới mẻ, cao thượng
có tác động đến đến cuộc sống luôn luôn là những ý tưởng của các cá nhân biết
làm việc
Những nhạc sĩ trình diễn bên đường thường có những điều đáng
trân trọng. Con hãy dừng lại, lắng nghe và nhớ tặng gì đó cho họ
Khi gặp vấn đề trầm trọng về sức khỏe, con hãy nhớ nhờ ít nhất ba vị thầy thuốc khác nhau để xem
xét.
Hãy chiến đấu chống lại thói vô trật tự
Đừng tập thói quen trì hoãn công việc
Làm ngay nhũng việc cần phải làm vào đúng lúc cần phải làm
Không chờ đến lúc hấp hối để nói” Giá như tôi còn được thêm
thời gian..”
Đừng sợ phải nói” Tôi không biết”
Đừng sợ phải nói “ Xin lỗi,
rất tiếc”.
Hãy ghi sẵn những điều con muốn trải qua trong cuộc đời
Luôn luôn mang theo trong túi áo bảng ghi những điều này và
thường xuyên tìm cơ hội có thể thực hiện được.
Khi đọc lại những dòng này, tôi vẫn thấy rất hay và rất bổ ích (Mặc dù tôi đã quên sạch trước khi tôi đọc lại cuốn sổ lưu niệm. Có lẽ lúc đó còn trẻ con nên không thấm thía được hết và chóng quên) .Tôi vốn dĩ không thích " Đắc nhân tâm cho lắm" bởi tôi biết với cá tính của tôi. Tôi chắc chắn chẳng bao giờ làm hài lòng hết mọi người. Biết đó là điểm yếu mà chẳng bao giờ sửa được nhưng tôi lại rất thích bức thư này.
Lâu rồi mới có thời gian vào nhà, đọc bài viết của bạn hay quá! Tôi đã đọc không dưới một lần.
Trả lờiXóaTrong cuộc sóng hàng ngày, xung quanh ta có những điều dường như giản dị nhất nhưng để thực hiện được không phải dễ dàng. Càng đọc, càng ngẫm càng thấy hay và bổ ích.
“Luôn luôn mang theo trong túi áo bảng ghi những điều này và thường xuyên tìm cơ hội có thể thực hiện được.”- Sẽ cảm thấy cuộc sống có ý nghĩa hơn, hạnh phúc hơn.
Mình cũng rất thích nội dung bài đăng của bạn. Hôm nào có điều kiện post cả quyển lưu niệm lên cho mọi người đọc lại đi. Mình rất thích được xem lại những kỉ niệm của ngày xưa đấy. Quyển của mình mấy lần dọn nhà lẫn đâu mất, tiếc quá mà không làm gì được.
Trả lờiXóa