Hành trình biển đảo trong tôi
Nếu bốn tuần của hội thi là một
hành trình đến với "Biển đảo quê hương" thì tôi là một hành
khách đã có những trải nghiệm thật sự tuyệt vời không chỉ bởi việc khám phá
những điều lý thú trên chặng đường đã đi qua mà còn là cảm nhận về những đổi
thay đang cựa mình thức dậy.
Tôi háo hức
Thú thật, tôi đã bắt đầu chuyến
hành trình ấy với mục tiêu chinh phục giải thưởng hơn là suy nghĩ mình sẽ học
được gì. Những phần thưởng hấp dẫn vẽ ra trong tôi bức tranh xán lạn về việc
thực hiện những mong muốn, dự định của mình. Dẫn bước tôi lên chuyến hành trình
còn là cơ hội thử sức mình bằng năng lực tìm tòi và sự nhanh nhạy cần có của
một người trẻ qua việc cọ xát với những cuộc thi có tầm ảnh hưởng rộng như thế
này. Để rồi...
Tôi khám phá
Những phần thi mở ra với nội dung
câu hỏi phong phú về chủ đề biển đảo nhưng trên nhiều lĩnh vực khác nhau: địa
lý, lịch sử, kinh tế, xã hội... khiến tôi miệt mài với việc tìm hiểu, tra cứu
các thông tin, kiến thức liên quan để có được câu trả lời chính xác. Vô hình trung,
tôi thấy mình như bị cuốn vào chuyến hành trình nhưng bởi một sức hút
khác - sức hút của con chữ và lượng thông tin hàm súc trong đó. Có lẽ cái
cảm giác chính mình mong muốn nắm bắt và nhận thức mới chính là hạnh phúc thật
sự của sự mở mang tri thức.
Khi những đáp án được lật mở, thế
giới mà tôi chưa có dịp khám phá hiện rõ hơn qua những hình ảnh, thông tin cụ
thể và chính xác. Những cái tên đảo, tên người hiện ra thật sinh động như đã
phần nào thu hẹp cái xa xôi, lạ lẫm để tôi cảm nhận rõ hơn, đầy đủ hơn dáng dấp
quê hương.
Trên chuyến hành trình ấy, tôi có
dịp trở về với lịch sử cùng những năm tháng, những địa danh, chiến tích và
những cái tên đã góp phần khẳng định "Trường Sa - Hoàng Sa là của
Việt Nam".
Để rồi trước mắt tôi là sóng nước quê hương nặng tình giữa những dữ dội của hôm
qua và bao đằm thắm của cuộc sống mới hôm nay:
"Ơi biển Việt Nam,
ơi sóng Việt Nam!
Qua bao nhiêu thăng trầm mà chiều nay vẫn dịu dàng
Vùi sâu dưới đáy những gì đau thương
Biển lại hát tình ca biển kể chuyện quê hương"
(Biển hát chiều nay - Hồng Đăng)
Tôi yêu...
Từ sự khám phá đó, tình yêu đến
dịu dàng cho những miền đất dẫu tôi chưa một lần đặt chân đến với những con
người tôi chưa hề biết mặt. Tôi yêu sự chân chất giản dị nhưng kiên quyết của
những ngư dân đang ngày đêm bám biển làm giàu cho quê hương, yêu vẻ đẹp kiên
cường của anh bộ đội "đứng gác trời khuya đảo vắng" giữ bình yên nơi
biên cương Tổ quốc. Yêu sao những trái tim biết truyền cảm hứng từ rung động tuyệt
vời trước sự giao hòa giữa biển trời bao la tươi đẹp và lòng người náo nức vui
say:
"Chưa có bao giờ đẹp như hôm nay
Non nước mây trời lòng ta mê say
Sóng nước trùng dương dài theo bờ cát
Những dãy đảo xa nằm nghe biển hát"
(Tình em biển cả - Nguyễn Đức Toàn)
Tôi yêu cả câu chuyện "Góp
đá xây Trường Sa", yêu lá thư gửi đảo xa, yêu cái tình người, tình dân tộc
trong bài học giản dị mà sâu sắc của cha ông "Bầu ơi thương lấy bí cùng.
Tuy rằng khác giống nhưng chung một giàn".
Tình yêu tôi vỗ bến ước mơ...
Tôi mơ...
Đến một ngày những cái tên như
Trường Sa, Hoàng Sa, Phú Quốc... sẽ không còn gợi lên sự xa xôi với bất kỳ
người dân Việt Nam nào. Những tuyến đường, những cây cầu được nối dài như chính
tình yêu và sự gắn bó ruột thịt giữa đất liền và hải đảo. Người dân cả nước háo
hức những chuyến tàu chở niềm vui từ mọi miền Tổ quốc.
Những học trò của tôi sẽ có dịp
biết hơn, hiểu hơn về biển và hải đảo qua giờ học tiếng Anh và những câu chuyện
của tôi. Để rồi cả tôi và chúng sẽ tự hào và tự tin mỗi khi có dịp khoe với bạn
bè quốc tế về biển đảo quê mình như những người Mỹ nói về Hawaii hay học sinh
Hàn Quốc nói về đảo Jeju.
Trẻ con khắp nước biết yêu hơn
câu hát từ khơi xa, ngợi ca vẻ đẹp của con người và cuộc sống trên biển. Những người
trẻ hăm hở cống hiến nhiệt tình và sáng tạo để Việt Nam trở thành quốc gia "Mạnh
về biển - giàu lên từ biển".
Khách thập phương nô nức đến với
đảo du lịch, đảo kinh tế quê tôi, đến với những tuyệt tác của tự nhiên và những
công trình kiên cố xây nên từ bàn tay khối óc của con người trên hòn đảo xinh
đẹp.
Giấc mơ tôi có biển đảo Việt Nam tươi mãi
nét đẹp giàu...
Lo âu…
Giữa giấc mơ đầy ắp những mênh
mông, rộn ràng và tươi sáng ấy còn có nỗi lo âu của một cô bé đã và đang trưởng
thành hơn trong suy nghĩ và nhận thức về khái niệm tình yêu quê hương. Phải
chăng sự thay đổi khiến tôi ý thức hơn về những trăn trở mình chưa một lần gọi tên
khi xem những tin tức, nghe những câu chuyện thời sự trên biển Đông?
Trong khi những nỗ lực hết mình
của Đảng, Nhà nước, các cơ quan đoàn thể và nhiều cá nhân đang được thực hiện
để khẳng định chủ quyền biển đảo của Việt Nam đi đúng hướng thì vẫn còn
đây đó những thông tin tuyên truyền trên mạng sai lệch nhằm gây mơ hồ, làm
hoang mang không ít người dân. Liệu những người tiếp cận luồng thông tin đó có
đủ tỉnh táo để nhìn nhận vấn đề một cách toàn diện, tích cực, có tính xây dựng
không hay chỉ tạo nên những thái độ tiêu cực không nên có, làm cho thực tế thêm
phức tạp?
Giấc mơ có thật…
Nhưng tôi tin tình yêu, niềm tự
hào và nỗi lo sẽ hóa sức mạnh khi mỗi người Việt Nam sẵn sàng hành động và gieo
hành động bằng chính phần công sức dù nhỏ bé của mình với những việc làm làm
thiết thực xuất phát từ tình yêu ruột thịt, lòng tự hào dân tộc và quyết tâm bảo
vệ chủ quyền lãnh thổ đất nước. Một khi cuộc đấu tranh ấy đến gần hơn, sâu hơn
với mỗi cá nhân, sức mạnh đoàn kết của "một dân tộc gan góc" ắt
sẽ làm nên lịch sử.
Cuộc thi kết thúc nhưng hành
trình mang tên "Biển đảo quê hương" trong tôi có lẽ chỉ mới bắt đầu
khi tôi thật sự nhận ra và muốn chia sẻ tất cả những điều này. Bởi tôi tin, khi
tình yêu và nhiệt tình lan tỏa, sẽ có thật nhiều những người bạn đồng hành với
tôi trên hành - trình - hiện - thực - hóa - những - ước - mơ.
Nguyễn Thị Mỹ Hà (Huế
0 Nhận xét:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.