Có bao giờ anh bật khóc trong đêm
Để nỗi nhớ trào lên thành tiếng nấc
Thấy bóng trăng mà ngỡ người về thật
Cuống cuồng mở cửa nhìn rồi hụt hẫng ....Gió thôi
Có bao giờ anh cảm thấy đơn côi
Mình nắm tay mình mà ngỡ người ngồi cạnh
Tự hát cho mình nghe trong đêm đen cóng lạnh
Nỗi đau tột cùng làm khúc hát gãy đôi
Có bao giờ anh nhìn lại xa xôi
Quá khứ nhạt nhòa trong màu trời kỷ niệm
Con đường xưa có bao giờ anh đến
Ướm bước chân ngày cũ vẫn chưa mờ
Thôi anh ạ ! Giờ tất cả là mơ
Đừng quay về nơi ngày xưa lần nữa
Nếu vô tình thấy bóng em bên cửa
Hãy nhủ mình : Bóng quá khứ đấy thôi !
(St)
Tùng và Cúc
Anh mạnh mẽ như Tùng
Em mong manh Cúc dại
Cúc nép vào tùng khoe sắc vàng con gái
Tùng vươn cao những tán xanh vững chãi
Mong chở che hoa khỏi nắng gắt mưa dầm.
Có thể là trăm năm
Có thể chỉ là thoáng chốc
Có thể không duyên tơ tóc
Có thể chút nợ muộn màng
Cám ơn đường đời thênh thang
Đã cho chúng mình gặp gỡ
Cám ơn nụ cười rạng rỡ
Những ngày rất nhớ … bên nhau.
(St)
Ông Thanh tôi nhớ chưa bao giờ xuất hiện. Nhưng vợ ông Thanh xuất hiện cũng rất đáng giá. Nhà này đồng vợ đồng chồng kiểu này chắc chắn "tát bể Đông cũng cạn"
Trả lờiXóaÔng Thanh có bà xã tuyệt vời đấy. Những người yêu thơ chắc chắn phải là người có tâm hồn rất đẹp. Có bài nào lại post lên cho cả nhà cùng thưởng thức ThanhMai nhé!
Trả lờiXóaE chỉ góp cho đại gia đình 12a12 thêm vui chút thôi!
Xóavỗ tay khen nhà Thanh Mai "trúc mã ".
Trả lờiXóa