Thứ Ba, 23 tháng 10, 2012

Hoa bằng lăng (thơ sưu tầm)

Hoa bằng lăng

 

Có một mùa hạ nồng nàn trên cánh bằng lăng
Cô bé ơi sao em vờ không thấy
Khi phượng vĩ bùng lên rực cháy
Hoa bằng lăng lặng lẽ tím trong chiều
Có kẻ giật mình như thể bắt đầu yêu
Sợ tuổi thơ vì sao xanh bay đi mất
Cái màu tím dâng lên từ lòng đất
Sao em cứ vô tình không biết đến chia tay
Chỉ tại bông hoa đầu tiên ấy tím say
Mà nỗi nhớ đầu tiên cứ tìm về cô bé
Mây hạ lang thang như bâng khuâng rất nhẹ
Muốn nói cùng em - đã tím - mắt chiều.


(Sưu tầm trên Internet, không rõ tác giả)

.

2 nhận xét:

  1. Bài này hình như có từ khi mình còn đi học, nhưng giờ đọc lại vẫn thấy có cảm xúc rất mới lạ! Mỗi lần đi làm về qua cổng trường TP nhìn bọn học trò hồn nhiên lại nhớ mình 20 năm thuở trước thế! Giá như...

    Trả lờiXóa
  2. Bài này tớ cũng có chép trong Sổ lưu niệm cũ của tớ đấy. Kể ra ngày xưa mình cũng có "tâm hồn thi ca" phết. Hai chục năm trôi qua giờ đi đâu mất sạch. Thời gian thỉnh thoảng cũng "chơi xấu' chúng ta thật.

    Trả lờiXóa

Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.