Thứ Hai, 10 tháng 9, 2012

Một thoáng mùa thu


Một thoáng mùa thu!

          Hà Nội vào thu, bầu trời trong xanh, nắng vàng rực rỡ. Thời tiết không còn cảm giác nóng gay gắt, hầm hầm của những ngày hè. Thay vào đó, thời tiết dịu mát hơn và hơi se lạnh khi trời tối. Ở miền Bắc, có bốn mùa rõ rệt. Mỗi mùa có nét đặc trưng riêng và vẻ đẹp riêng. Thế nên mỗi người đều chọn riêng cho mình một mùa yêu thích và họ đều đúng và có lý cả. Riêng về mùa Thu, cũng nhiều người chọn là mùa đẹp nhất, đáng yêu nhất. Có lẽ trong thi ca nhạc họa không thiếu miêu tả về mùa này. Bài Thơ tình cuối mùa Thu của Xuân Quỳnh là một trong số đó và là một bài thơ rất hay về tình yêu và mùa Thu mà tôi rất thích: 

“Cuối trời mây trắng bay
Lá vàng thưa thớt quá
Phải chăng lá về rừng
Mùa thu đi cùng lá
Mùa thu ra biển cả
Theo dòng nước mênh mang
Mùa thu vào hoa cúc
Chỉ còn anh và em
Chỉ còn anh và em
Là của mùa thu cũ
Chợt làn gió heo may
Thổi về xao động cả:
Lối đi quen bỗng lạ
Cỏ lật theo chiều mây
Đêm về sương ướt má
Hơi lạnh qua bàn tay
Tình ta như hàng cây
Đã bao mùa gió bão
Tình ta như dòng sông
Đã yên ngày thác lũ.
Thời gian như là gió
Mùa đi cùng tháng năm
Tuổi theo mùa đi mãi
Chỉ còn anh và em
Chỉ còn anh và em
Cùng tình yêu ở lại…
- Kìa bao người yêu mới
Đi qua cùng heo may.”

          Linh tinh lang tang một chút về thời tiết,  tôi xin chuyển sang chuyện đời người. Với mình, có lẽ cuộc đời một con người cũng là bốn mùa: Xuân, Hạ, Thu, Đông. Vì sao ư? Bạn có thấy có lý không khi ví Mùa xuân với tuổi trẻ. Mùa Xuân là ước mơ, là mùa cây cối xanh tươi, đâm chồi nẩy lộc và là năm tháng để con người lớn lên. Khi đó ta sẽ bước vào mùa Hạ với những hoài bão và giông tố.  Mùa Hạ là mùa thi, mùa chia li của những chàng trai, cô gái bắt đầu rời giảng đường đại học để bước vào môi trường mới: bắt đầu chính thức đi làm kiếm tiền, lăn lộn với cuộc sống, lập gia đình…. Đối với tôi, giai đoạn mùa hè này là những năm tháng mạnh mẽ, xông pha, lăn xả nhất, sốc vác nhất. Có người rất thành công ở giai đoạn này, nhưng cũng có người chưa thành công, nhưng họ có thể rút ra đôi điều và điều chỉnh cho một giai đoạn mới. Đó chính là khi họ bước vào Mùa Thu. Mùa Thu vàng óng, mùa của độ chín của một con người. Trăng mùa Thu hình như cũng tròn và đẹp hơn thì phải. Chính vì thế mà mùa này đẹp lắm. Mùa của thành công trong sự nghiệp và viên mãn hạnh phúc!
Còn mùa Đông ư? Lạnh lẽo đấy. Lạnh đéo tả được nên thôi đành tạm gác bàn phím tại đây…


6 nhận xét:

  1. Baì thơ tình của ông hay như thế mà câu kết còn hay hơn

    Trả lờiXóa
  2. ha ha,lạnh đéo tả được nên chui vào chăn với mẹ đĩ để lấy cảm hứng tả chân....... ha ha

    Trả lờiXóa
  3. Ông Ngoc Anh rất ghét mùa đông.
    Chỉ nghĩ đến thôi là đã thấy hai hàm răng sin sít, Buốt !!!

    Mùa đông rét mướt, đầu trần chạy tới một nhà nào đó, thấy 2 đứa nọ đang ngồi sưởi cho nhau. Tê tái !!!

    Đíu tả được :))

    .

    Trả lờiXóa
  4. ông đi mui trần 2 bánh hay đi mui trần 4 bánh? nếu chạy bộ tới lúc đấy đang máu xuống chân nên khác chạy mui trần tới.chắc là ngọ canh đến trước hả?

    Trả lờiXóa
  5. Nhận xét này đã bị tác giả xóa.

    Trả lờiXóa
  6. Lâu lâu mới được đọc: "Một thoáng mùa thu" - "thấy được" - với bài thơ trích dẫn "rất được" - đoạn kết cũng "rất được". Bốn mùa, cảm xúc đang dạt dào, đến cuối bài không thể nào dào dạt thêm được nữa :) :)

    Trả lờiXóa

Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.