Cuối ngõ ấy là quán cà phê quen
Anh đã tin vì uống cà phê mà mắt em đen đến thế
Vì viên đá tròn xinh
Vì bông hoa be bé
Mà nụ cười em trong hơn
Cuối ngõ ấy anh vẫn tìm nỗi cô đơn
Khi anh nhìn vào mắt em và không thấy mình trong đó
Cà phê nâu, màu môi em đo đỏ
Nỗi thất vọng màu gì, em có biết không?
Cuối ngõ ấy có bao người mà em nói thật đông
Anh chỉ thấy toàn là người lạ
Người lạ thì chẳng là gì cả
Thế giới thu vào một mái tóc em
Cuối ngõ ấy anh đã tìm được một thói quen
Một thói quen dễ thương giữa chật chội cuộc đời và bộn bề toan tính
Chỉ cần em và buổi chiều thanh tịnh
Một ly nâu ấm áp nụ cười
Cuối ngõ ấy anh đã tìm thấy một góc nhỏ cuộc đời
Anh đã trao, dẫu rồi em không nhận
(S.T)
Mình rất thích bài thơ này. Cảm giác nhẹ nhàng, lắng đọng dần đến qua từng khổ thơ.
Trả lờiXóaCó bài gì hay lại đưa lên cho mọi người cùng cảm nhận nhé! Dạo này bận, chẳng có thời gian tìm và đọc thơ gì cả.
Hạnh Phúc của bạn 12a12 là: Có "ai đó" gọi dậy mỗi sáng
Trả lờiXóaĐược "ai đó" nhắc nhở
Được "ai đó" quan tâm dù là điều nhỏ nhất.
Được "ai đó" năn nỉ, dỗ dành
Được yêu thươg.
Được ghen 1 cách đáng yêu.
Được nũng nịu...giận dỗi...
Chứ không phải là những anh buổi chiều thanh tịnh với ly cafe nâu và luôn mồm nói 12a12 rất đẹp.
Ở tuổi này, làm gì có anh nào cà phê nâu và khen mình đẹp nữa> Chỉ có an ủi nhất là ít nhất hiện tại vẫn còn được "lung linh" với mỗi một người. Dù bất kể sáng, trưa, chiều tối vẫn khen mình đẹp. Đặc biệt là buổi sáng trước khi đi làm hoặc hôm nào mặc áo dài, mặc đồ xong là muốn lượn lờ ngay trước mắt để được nghe khen "đẹp như công chúa". Người đó là.... cô con gái nhỏ 3 tuổi rưỡi của tôi.
XóaTặng bà mẩu chuyện vừa đọc được: CON YÊU MẸ
XóaĐứa bé cứ khóc liên tục: ” Con sợ, con sợ con bé như vậy, vì thế sẽ không làn được gì.” Thượng đế an ủi :” Yên tâm đi bé con, ta đã sớm an bày một vị thiên sứ ở dưới đấy,chỉ để bảo vệ con, chăm sóc con, yêu thương con.” Đứa bé không khóc nữa, ” Vị thiên sứ ấy tên là gì ạ?” Thượng đế mỉm cười nói: ” Tên không quan trọng, con có thể gọi cô ấy đơn giản là- “MẸ”.
Tôi thích câu chuyện này của ông ghê. Tôi cũng thấy trong nhiều thứ mà tôi thích được làm thì làm Mẹ là thích nhất đấy. Cám ơn ông nhiều. Mà sao ông luôn sưu tầm được những thứ hay ho thế nhỉ??? Sao ngày xưa tôi không biết là ông cũng romantic và sâu sắc nhỉ??? Ke..ke
XóaVừa nhậu với bạn Hùng và Ng.Ngọc Anh về, 2 bạn ấy rất Thổn thức về kỷ niệm xưa, tôi phát ngôn hộ :)) (nối tiếp bài thơ trên)
Trả lờiXóaCuối ngõ ấy anh đã tìm được một thói quen
Một thói quen dễ thương giữa chật chội cuộc đời và bộn bề toan tính
Chỉ cần em và buổi chiều thanh tịnh
Một ly nâu ấm áp nụ cười
Cuối ngõ ấy anh đã tìm thấy một góc nhỏ cuộc đời
Anh đã trao, dẫu rồi em không nhận
Cuộc sống vẫn qua, dòng đời lận đận
Thói quen anh, đâu thể có tình em
Góc nhỏ cuộc đời, giữa những đắn đo và bộn bề toan tính
Anh giữ nguyên một ký ức riêng mình
Một ly nâu, rạng rỡ nụ cười xinh
Cuộc sống đẹp hơn, dù nụ cười dành cho người khác...!
Câu kết để 2 ông viết nốt :))
.
Cà Phê Tình Nhớ (ST)
Trả lờiXóaGiọt cà phê xuống thật nhanh
Áo em xanh giấc mộng lành đêm qua
Sáng nay em đã thật xa
Ta nghe nỗi nhớ thật thà trổ bông
Ngày xưa còn nhớ hay không
Hương cà phê vẫn mặn nồng dấu yêu
Góc đời kỷ niệm xanh rêu
Chìm trong gió biển nghe nhiều thiết tha
Mênh mông giọt nắng tình xa
Bên thềm như đã nhạt nhoà cơn mê
Chỉ còn những gịot cà phê
Rơi trong bóng dáng em về thênh thang
nghe Dung nói thật xiêu lòng,vậy mà hôm họp lớp có vài thằng chưa kịp khen đẹp lão..lòng thì đầy ấm ức.
Trả lờiXóa