Em lá thắm, một thời
xưa huyền hoặc
Ôm tương tư trong nhung nhớ đa tình
Soi dĩ vãng, thấy bóng mình đổi khác
Đến bao giờ thoát khỏi kiếp điêu linh?
Và anh nữa, xa như ngày chưa biết
Quen nhau rồi lại biền biệt muôn phương.
Cũng nhớ lắm có một thời thắm thiết
Có một thời đầy say đắm yêu thương.
Tình em đó, có vầng trăng làm chứng
Rất đam mê và quá đỗi nồng nàn.
Trái tim rung, không cần theo nhịp đập
Điệu nhạc lòng muôn thưở mãi ngân vang.
Trong hờn dỗi có tình về xao động
Mắt môi kia còn vuơng vấn hình nhau?
Còn tha thiết trong đêm dài nổi sóng
Hồn đi hoang, nào biết sẽ về đâu?
Anh không đến, nhớ nhung dài vô tận
Quẩn quanh hoài trên lối cũ rêu phong
Con thuyền nhỏ lênh đênh tìm phương hướng
Muốn quay về tìm bến hẹn bên sông.
Hồng Vũ Lan Nhi
Nhớ 1 người không nhớ mình
Trả lờiXóaThương 1 người không thương mình
Níu 1 người không thuộc về mình
Là mệt mỏi
Là đau khổ
Là vô vọng
Là ngu ngốc
Là dại khờ
Là ích kỷ
Biết thế ! Nhưng lý trí không thắng nổi trái tim.
Mệt mà không muốn bỏ.
Đau mà không muốn buông.
Vô vọng mà không thôi hi vọng
Tôi đang rảnh nên họa lại bài thơ này cho vui:
Trả lờiXóaEm lá thắm, một thời xưa mơ mộng
Ôm tương tư trong nhung nhớ mơ hồ
Soi dĩ vãng, thấy bóng mình hư ảo
Đến bây giờ thoát khỏi chốn hư vô.
Và anh nữa, xa như ngày chưa biết
Thoáng gặp rồi lại biền biệt muôn phương.
Cũng tưởng rằng có ngày thắm thiết
Mơ về thời sẽ say đắm yêu thương.
Tình em đó, có vầng trăng làm chứng
Trăng đi qua, tháng có một lần.
Trái tim rung theo từng con nước.
Theo thủy triều lên-xuống, mãi thiên thu
Đâu có nhau mà mong chi hờn dỗi
Mắt môi kia vẫn mãi lạc loài
Đêm hun hút, cô đơn trên phố
Lang thang hoài mà chẳng gặp nhau.
Anh đến cổng, nhưng em chờ nơi khác
Con phố xưa, anh vẫn ngóng trông
Anh không hiểu, những hình bóng cũ
Đã tan nhòa như bong bóng trong mưa!
.
Có một điều em không thể gọi tên
XóaCó thể một ngày mình sẽ xa rời...
Để lời hứa xưa rơi vào nơi quên lãng
Chỉ còn một người trong bóng chiều nhập nhoạng
Choáng váng nỗi đau
Có thể một ngày... mình không còn là của nhau
Ánh mắt cũ rồi cũng thành xa lạ
Thời gian cứ trôi mà dòng đời hối hả
Cả nỗi đợi chờ có thể sẽ quên đi
Có thể một ngày... cộng hết nỗi chia ly
Cũng chẳng đủ để hoà thành nước mắt
Cái nắm tay từng một thời rất chặt
Vậy mà rời nhau hờ hững thở dài !
Đọc đoạn này thấy hay hay, post nên tặng hai ông bà này
XóaChia tay không phải là ngừng yêu thương. Cũng như thất bại chỉ là sự trì hoãn thành công, là thành công đến muộn mà thôi. Có hai người rất yêu thương nhau, nhưng rồi cuộc sống chẳng trọn vẹn như người ta vẫn muốn và xa nhau. Nhưng họ vẫn là những người yêu nhau nhất trên cuộc đời này. Chỉ cần biết còn yêu nhau là đủ.
Có thể không còn đi chung một con đường...
Có thể không còn bên nhau sẻ chia bất cứ lúc nào...
Có thể không còn tựa vai nhau khi buồn...
Có thể không còn siết chặt tay nhau trên đường đời...
Có thể không còn chung một tương lai, mơ về một mái ấm...
....
Nhưng điều ấy không có nghĩa là, Không:
Lo lắng cho nhau
Quan tâm nhau
Giúp đỡ nhau
Và yêu nhau
.....
Đừng nghĩ sự chia tay là điều gì buồn bã, chỉ là chút hương vị của cuộc đời, là một chút sắc màu cho cuộc sống này...
Thà chia tay mà trong tim có nhau
Còn hơn ở bên nhau mà lạc lõng, xa lạ
Thà chia tay mà vui vẻ cùng nhau
Còn hơn ở bên nhau mà dằn vặt lẫn nhau
Thà chia tay mà gặp nhau bình thản
Còn hơn ở bên nhau mà cứ tránh mặt nhau
Thà chia tay mà cố gắng sống tốt vì nhau
Còn hơn ở bên nhau mà ngày càng tệ đi
Chia tay không phải là bi quan
Nhưng không khuyến khích ai đang hạnh phúc mà chia tay
Vì chia tay ắt sẽ phải đau đớn
...
Trong cuộc sống, sẽ có lúc bạn phải chứng kiến những cuộc chia tay... Không cuộc chia tay nào không buồn... Nhưng bạn đừng quên, chia tay có thể là khởi đầu cho một sự bắt đầu mới. ♥ :
Tôi rất thích những bài đăng của bạn. Rất có ý nghĩa! Mỗi bài đều cho tôi những điều mới, rất đáng để suy ngẫm và học hỏi. Tuy nhiên không biết mọi người thể nào, còn với tôi thì sự chia tay quả là một điều vô cùng đau khổ, tôi không thể và không dám đối mặt. Có thể vì thế nên chúng tôi mới là phụ nữ, các ông nhỉ?
XóaQuan điểm của tôi, trong cuộc sống vợ chồng, có thể không yêu nhau nồng nàn như ngày xưa nhưng thà gặp nhau hàng ngày còn hơn là yêu mà xa nhau biền biệt.
Ông này thành nhà thơ rồi. Kinh nghiệm thành nhà thơ là yêu nhiều, tương tư nhiều phải không ông?
Trả lờiXóa