Thứ Tư, 25 tháng 7, 2012

Thực đơn trong cuộc đời


(Sưu tầm)

Giai đoạn 1: năm 20 - 30 tuổi:
Chồng em chẳng thích ăn quà,
Ngày nào cũng chỉ về nhà ăn cơm.
Cơm nhà rất dẻo rất thơm,
Chồng em chỉ thích ăn cơm ở nhà

Giai đoạn 2: năm 30 - 40 tuổi:
Chồng em đã biết ăn quà,
Bây giờ thỉnh thoảng về nhà ăn cơm.
Cơm nhà vẫn dẻo vẫn thơm,
Chồng em giờ biết ăn cơm lẫn quà.

Giai đoạn 3: năm 40 - 50 tuổi:
Chồng em chỉ thích ăn quà,
Bây giờ anh chẳng về nhà ăn cơm.
Cơm nhà vẫn dẻo vẫn thơm,
Chồng em giờ đã bỏ cơm ăn quà.


Giai đoạn 4: năm 50- 60 tuổi:
Chồng em chẳng thích ăn quà,
Mà giờ cũng chẳng về nhà ăn cơm.
Cơm nhà hết dẻo hết thơm,
Chồng em giờ đã bỏ cơm lẫn quà.

Giai đoạn 5: năm 60 - 70 tuổi:
Chồng em bỏ cả cơm, quà;
Chỉ ăn được phở, cháo gà mà thôi.
Chê quà, cơm dẻo hôi hôi;
Phở bà hàng xóm kề môi húp liền.

Giai đoạn 6: Năm 70 - 80 tuổi:
Chồng em tóc bạc như tiên,
Phở ăn chẳng được, có tiền như không.
Ngồi thèm nhìn ngó các ông,
Trẻ trung húp phở mà lòng xôn xao.

Giai đoạn 7: năm 80 - 90 tuổi:
Chồng em da hết hồng hào,
Quà, cơm, phở, cháo gà sao chẳng thèm.
Không còn có chút tòm tem,
Ngó qua liếc lại nhìn xem đất trời.


Giai đoạn 8: năm 90 - 100 tuổi:
Chồng em chán sống trên đời,
Muốn đi chầu Chúa, Phật, Trời, Diêm Vương.

.

2 nhận xét:

  1. Chưa ăn sáng, nhìn bát phở mà quặn cả ruột.

    Tôi tưởng 20 - 30 ăn quà nhiều hơn ăn cơm.

    Trả lờiXóa
  2. Tầm đấy mới bình minh à?

    Trả lờiXóa

Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.