Thứ Ba, 3 tháng 7, 2012


Tình ngỡ đã phôi pha (ST)

Ngỡ rằng ngày ấy - đã quên
Ngỡ là từ đấy ta thành người dưng
Hôm nay, qua lối quen này
Hồn yêu lạc bước... ngỡ là ngày xưa
Ngày xưa, nơi quán quen này
Cà phê đắng lắm… hay do tình buồn?
Bàn kia, ở đó anh ngồi
Mình anh lặng lẽ viết thơ ru mình.
Xin thôi yêu em… lỡ kiếp này
Ta vắng nhau thôi nẻo đường tình
Quá khứ đem chôn vùi dĩ vãng
Con đường tình ái chẳng chung đôi.
Từ đó con tim... ngỡ chết rồi
Ngờ đâu mãi giữ bóng hình ai?
Bước ngang kỉ niệm dường như vẫn
Tháng ngày xưa cũ chẳng phôi phai?
Bài thơ dang dở ngày xưa viết
Nhủ lòng giấu kĩ ở trong tim
Cuộc đời thoáng chốc - như làn khói
Thôi đợi kiếp sau vẹn ước thề

2 nhận xét:

  1. Một phát hiện mới, lại thêm một người nữa thích đọc thơ như mình! Tuy nhiên sao thấy nhiều tâm trạng trong bài thơ quá bạn?

    Trả lờiXóa
  2. Lãng mạn quá ! Bạn hẹn ai kiếp sau thế ?

    Làm luôn trong kiếp này đi, trì hoãn làm gì :))

    .

    Trả lờiXóa

Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.