Thứ Hai, 5 tháng 11, 2012

Hài đỏ, giày xanh (Sưu tầm)

Vừa rồi rảnh rỗi, dạo qua một số diễn đàn và blog Thơ văn. Thấy thơ văn của đội trẻ bây giờ phần nhiều mang màu sắc siêu thực, cuộc sống được viết ra có vẻ ảo và nhẹ nhàng.


 Hài đỏ, giày xanh và váy suông.

Em là cô gái mang hài đỏ,
Bỏ thế giới nhỏ, để yêu anh.
Bỏ hết tuổi xanh người con gái,
Vượt ngàn tự trọng, chỉ cần anh.

Anh là chàng trai mang giầy xanh,
Gương mặt lạnh tanh, chẳng ân cần.
Đôi lúc tưởng gần, lại xa lắm.
Thỉnh thoảng tay nắm mà như buông.

Cô ấy là người mặc váy suông,
Là người anh thương, khiến em buồn.
Là người đến trước ngày em đến.
Là người có hết được cả anh.

Còn em thì chỉ có giầy xanh,
Và những mong manh chữ Nhân Tình.
Chờ đôi lần vui ngày anh ghé,
Để cởi hài đỏ, để bên anh………………… 

Tác giả: Gia Đoàn, 24.08.2010.

.

1 nhận xét:

  1. Lý do này khiến cỡ khoảng gần 7, 8 năm nay tớ không quan tâm gì đến thơ ca cả. Vì đọc chẳng thấy bài nào cảm thấy xúc động.. đậy cả. Từ ngày vào blog là được đọc nhiều thơ nhất đấy. Có lẽ thế hệ của chúng ta là còn lưu giữ chút xíu của sự lãng mạn. Con gái tôi mà thấy tôi đọc thơ thể nào nó cũng chọc " mẹ sến lụa " cho coi

    Trả lờiXóa

Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.